Nam Bán Cầu
Mùa Đông

 

Thật đáng kinh ngạc hả?

 

Còn thêm bao lâu nữa?

 

Sáu tiếng rưỡi nữa.

 

Hãy làm bây giờ đi.

Sớm thế sao?

 

Tôi muốn mau xong cho rồi.

 

Được thôi.

 

Chào anh em.

 

Có ai khát không?

Dĩ nhiên rồi. Hãy uống nào.

 

Cuộc Chiến tranh lạnh đang nóng lên ở đây.

Nào.

 

Tôi sẽ không báo cáo anh về tội giữ hàng
lậu thuế Mỹ.

- Thôi nào.
- Yuri, nào.

Chỉ cần chừa lại cho tôi là được.

 

Nào. Nào.

Uống mừng.

 

Uống nào. Nào.

 

Chừa cho tôi một tí.

 

Cám ơn.

Chúc sức khỏe.

 

Vodka ngon đấy.

Cho tôi thêm chút nữa.

 

Muốn uống thêm hả?

 

Tên hậu đậu. Làm đổ hết nửa chai rồi.

 

Có chuyện gì vậy?

 

BÃO TUYẾT

 

Nam Cực
Vùng đất lạnh lẽo nhất
và hoang vắng nhất hành tinh.

 

Anderson, P-170. Tôi đang đưa Stetko trở về.

Chúng tôi sẽ đến nơi trong khoảng 5 phút.
Tôi được phép hạ cánh không?

Anh được phép hạ cánh. Vào đi,
buổi tiệc đã bắt đầu rồi.

Có hơi sớm không?

Cơn bão đông lớn đầu tiên
sẽ đến trong tuần này.

Chúng tôi sẽ thay đổi nhân sự
sớm một vài ngày.

Nghe rõ. Gặp lại trong ít phút nữa.

 

CĂN CỨ AMUNDSEN-SCOTT
Trạm Nghiên Cứu Khoa Học Hoa Kỳ
90 độ Nam, 0 độ Đông // Nhiệt độ âm 55C

 

Các đội bay, chú ý:

Mời các phi công sau đây đến tại
phòng trưởng trạm ngay bây giờ...

 

Stetko, cô đi đâu về vậy?

 

Đây là cảnh báo trước 72 giờ.

Còn ba ngày nữa đến chuyến bay cuối .

Tôi cần thông báo cho các bạn là chúng ta có
một cuộc họp mùa-và-an toàn...

...với Tiến Sĩ Cochran
trước buổi tiệc đóng trạm đêm nay.

Mọi người đều phải tham dự. 19 giờ trong hội trường.

Đợi một chút,
tôi vừa mới nhận được một mẫu giấy.

Sam nói việc chuẩn bị lên tàu sẽ bắt đầu
lúc 7 giờ sáng thứ Sáu.

Vì vậy tất cả thiết bị phải sẵn sàng ở phòng chờ
trước 3 giờ.

Đừng quên tất cả vật dụng cá nhân của các bạn...

 

Với những ai thuộc nhóm ở qua đông
tại trạm...

...bắt buộc sẽ có...

 

Carrie?

 

Tôi đang tắm, Bác sĩ.

 

Tôi sẽ ra ngay.

 

Gà.

 

Tôm nhé?
Cô đang bắt tôi chờ đấy.

Ông muốn nghe về chuyến đi của tôi phải không?

Tôi đã bay ba giờ để nói chuyện với một Tiến Sĩ
báo cáo về vụ mất trộm một mẫu thực vật.

Một mẫu thực vật sao?

Cannabis sativa.

À. Dĩ nhiên rồi, cannabis. Cỏ dại.

Luôn luôn chán ngắt.

 

Nhân tiện, cơn bão lớn đang đến,
việc cất cánh rất nhồi lắc.

Áo tắm và kính râm
đã xếp vào hành lý và sẵn sàng đi.

Tất cả những thứ cô cần.

- Stetko? Cô có ở đó không?
- Khoan đã, khoan đã.

 

- Nói đi.
- Trưởng trạm muốn gặp cô.

Rõ. Gặp tại bữa ăn tối nhé.

Không, không đâu. Đây là bữa tối.

 

Còn ngon hơn mấy thứ ở nhà ăn tập thể.

 

- Gặp lại trên máy bay nhé.
- Cái gì? Ông đùa à.

- Không, cô đã nghe tôi nói rồi đó.
- Sao bác sĩ?

 

Chúng ta sẽ nói chuyện ấy sau được không?

 

Phát hiện một xác chết ngoài kia
tại Haworth Messa.

Phi công tôi mượn từ McMurdo
đã báo về.

Vậy sao? Ai làm gì
ngoài đó nhỉ? Vùng đó đâu có người.

Có thể là một quả bóng khí tượng hay
một cái lều cũ. Anh chàng đó mới là năm đầu ở đây.

Tôi biết là cô mới về,
nhưng anh ta đã báo, thì cô phải theo dõi thôi.

Được. Đừng lo. Để tôi đi tìm bác sĩ.

Này, Carrie.

 

Sam, làm ơn đừng có làm mất thì giờ của tôi đấy.
Chỉ cần cho tôi biết bao nhiêu carat.

 

Đừng vội trước khi cô xem nó.
Xem xong rồi hẳn nói.

 

Cô kiếm tiền từ chơi trò thỏ cáo
cũng chẳng kém từ Sở Cảnh Sát.

Cô nên lên hạng chuyên nghiệp đi.

Có lẽ tôi sẽ làm vậy khi
trở về Mỹ.

 

Cô vẫn đang xin cấp huy hiệu hả?

 

Vâng. Họ thậm chí còn
có những đấu thủ cờ thỏ cáo chuyên nghiệp đây.

 

Luật lệ cũng giống như các
sinh viên học qua mùa đông thôi.

Bạn sẽ có 90 ngày để
nộp bản phân tích của bạn.

Tôi muốn theo dõi
thay đổi nhiệt độ trái đất từ 1600...

 

...đến ngày nay.

 

Hãy xem bao lâu nữa
thì người ta đi lướt ván ở Kansas.

 

Trạm Nam Cực chú ý:
Thông báo bay của Papa 282.

Máy bay bị hoãn và
sẽ đến lúc 15.30.

- Doc?
- Đề nghị tất cả các đội điều chỉnh lại lịch.

 

- Xin chào cảnh sát trưởng.
- Haden, có gặp Bs không?

Có, ông ấy ra ngoài với mấy cậu mới.

Này, cảnh sát trưởng,
cô còn chưa lột trần tôi ra lục soát mà.

 

Hồi nãy anh là kẻ thứ hai đứng ngoài
cửa, đúng không?

Đúng thế.

 

Được, tôi không thấy thích.

 

Không đầy ba ngày nữa,
chúng ta sẽ bắt đầu kỳ nghỉ đông.

Trời sẽ đen kịt
và cứ giữ như thế trong nửa năm.

Thiên nhiên không có ý định
cho các cậu sống sót ngoài này đâu.

Nhưng bây giờ thì các cậu đã đến đây...

 

...và tôi ở đây
để dạy các cậu làm sao để khỏi chết.

 

Nào.

 

Chẳng có gì cả.

 

Thời gian.

 

Nhiệt độ lõi của cơ thể tụt xuống
đến khoảng 36 độ.

Suy nghĩ giảm sút.

 

Kỹ năng vận động cứng đờ.

 

Nói gọn lại, thưa các anh,
là các anh đang sắp chết...

...mà đó là chỉ mới ba phút thôi đấy.

 

Có một nguy cơ rất lớn ở ngoài này: hiện tượng mù tuyết.

Một loạt các điều kiện thời tiết
xấu xảy ra đồng thời...

...và cả thế giới biến mất.

Gió trên 170km / giờ lướt
trên mặt băng ngoài này...

...và thổi tung tuyết lên dày đến nỗi
các cậu không nhìn thấy gì xa hơn 15cm trước mặt.

Các cậu có thể hoàn toàn lạc
hướng ngoài đó.

 

Và biến mất.

 

Vậy đó.

 

Các cậu đừng bao giờ đánh giá thấp băng tuyết.
Giờ thì mặc áo khoác vào đi.

 

Cả lớp, gởi một lời chào ấm áp
từ Nam Cực đến Cảnh sát trưởng Stetko nào.

 

Xin chào, CST Stetko.

Chào các cậu.

- Có gì thế?
- Tôi cần ông đi với tôi một chuyến.

Một phi công tên Delfy nghĩ
có thể anh ta đã trông thấy một xác chết trên băng.

 

Động cơ này lạnh như đá.

Cô không thể mở máy sưởi có năm phút
mà đòi khởi động máy bay được.

 

Điều gì đã làm ông đổi ý?
Tôi nghĩ là ông sẽ đi nghỉ đông nữa mà.

Tôi nhận tấm thiệp từ đứa cháu gái
mời tôi dự sinh nhật năm tuổi của nó.

Ông đã có cháu?

Tôi có một đứa cháu đấy, Carrie,
mà tôi chưa bao giờ gặp nó.

 

Tôi đã ở đây quá lâu.

 

- Anh là Delfy hả?
- Theo tôi nhớ là thế.

Tôi là Stetko. Còn đây là John Fury.

- Cậu đã đủ tuổi để lái cái này chưa?
- Hy vọng là chắc thế.

 

Chỉ cần cố đừng bị đau tim trên
máy bay của tôi là được, chàng trai trẻ.

 

Lanh lợi lắm.

 

Này, tôi nghĩ là mình sẽ thích cậu ta đấy.

 

ASB, ASB, nghe máy.

November 178 đây.
Tôi còn cách Haworth Mesa năm phút nữa.

Thời tiết thế nào? Hết.

Trời quang.

Rõ, ASB.
Tôi sẽ báo lại khi vòng về.

 

Cô ngủ à?

Ờ.

 

Tôi có thể bay cả phần đời còn lại ở đây
mà vẫn không chán cái vẻ đẹp của nó.

 

Làm sao mà anh ta lên đến đây được?

 

Có thể anh ta đang leo trên kia,
thì bị rơi xuống.

 

Vậy thì đồ đạc anh ta đâu?

 

Chẳng có lý chút nào.

Làm thế nào anh ta có thể lên đến đây
mà không có dụng cụ đồ đạc gì?

 

Anh ta dính chặt quá. Giúp tôi với nào.

 

Được.

Nào.

 

Carrie?

 

Cô không sao chứ?

 

Vâng.

 

Để xem anh ta là ai nào.

 

Weiss.

 

Weiss. Đúng rồi, tôi có biết anh ta.

Chúng ta ở qua đông với anh ta năm ngoái,
có chơi bài một đôi lần.

 

- Anh ta là người chơi lận đấy.
- Nhà địa chất học.

Đúng rồi.

Tệ quá. Tệ quá.

 

Anh làm gì mãi ngoài
này hả?

 

- Xem cái này này.
- Vâng.

Whoo-hoo-hoo!

 

Được rồi. .

- Đá triệu năm tuổi đúng không?
- Đúng.

 

- Whiskey mười năm tuổi. Đúng không?
- Whiskey mười năm tuổi.

 

Ngon lắm đó.

 

Tránh ra nào.

 

Ôi!

 

Tránh ra!

 

Tránh đường.

 

Tôi cứ suy nghĩ sao không ai
báo cáo về sự mất tích của anh ta cả.

Có lẽ không ai nghĩ anh ta mất tích.

 

Cái gì đây?

 

Để xem.

 

Một vết thương còn mới.

 

- Ai đó đã cứu chữa cho anh ta tại chỗ.
- Đúng.

Và họ đang vội.

 

Điều gì đã xảy ra ở trên này?

 

Ôi, Chúa ơi.

 

Điều gì có thể đã tạo ra cái này nhỉ?

Gờ lởm chởm chung quanh vết thương.

 

Rìu băng, hay đại loại cái gì như thế.

 

Vậy là chúng ta có một nhà địa chất
đi tới Haworth Messa.

Anh ta bị thương ở chân, được khâu lại...

...rồi tìm cách leo lên
bức tường băng cao hơn 30 mét...

...rơi lên chính cái rìu băng của mình, mà
không tìm thấy ở đâu gần xác anh ta cả?

 

BS, đây không phải là tai nạn.

 

Nghĩa là cần cuộc điều tra liên bang.

Chúng ta là nhân chứng.

Tôi biết cô muốn rời khỏi đây, Carrie,
và chuyến bay cuối sẽ đi trong hai ngày nữa.

 

Chúng ta có thể sẽ kẹt lại ở đây qua mùa đông.

 

Cô chịu nỗi điều đó không?

Không.

 

Ý tôi là, Chúa ơi, tôi không biết.

 

Cứ nói đi, tôi sẽ cho cái xác vào túi,
đặt lên máy bay chở đến McMundo.

Cứ để họ lo. Chẳng có gì lớn lao cả.

 

Nói không không phải là câu trả lời, Jack.

Anh đã có kế hoạch cho ngày thứ Bảy rồi.

Ngô rang trong lò vi sóng và hộp 6 lon
bia không phải là kế hoạch. Chúng ta đã rõ ràng rồi.

Đi nào.

 

Chúng ta thế nào? Tốt.

 

Sao cô không đi ngủ đi?
Cô đáng được thế.

 

Cả ngày hôm nay là nhờ cô.

 

Carrie.

 

Vậy đó đúng là một xác chết.

Nhưng làm ơn đi, lần sau cô tìm thấy một xác chết,
đừng có diễu nó qua hành lang nữa.

Sam, anh ta bị sát hại.

 

- Cô chắc chứ?
- Vâng, tôi chắc chắn.

Tên anh ta là Weiss.
Anh ta là một người trong chúng ta. Chúng ta phải gọi điện thôi.

 

Ờ.

 

Xem ý FBI muốn xử lý ra sao.

 

- Anh ta ở trại nào?
- Tôi không biết. Tôi cần nói chuyện với McGuire.

131, xác nhận với
lệnh Xuất phát 133.0, Đội 4233.

 

Anton Weiss.

 

Michael Rubin. John Mooney.

 

- Họ làm gì ở trại đó?
- Một Một là một vùng bào mòn.

 

- Người Anh à?
- Đó là một nơi tốt để tìm thiên thạch.

Nó ở ngay kia.

 

Nhưng Weiss thì không ở gần trại đó
khi chúng tôi tìm thấy anh ta.

Khoan đã. Weiss?

Vài ngày trước, có ai đó
từ Delta-Một Một gọi, tìm anh ta.

Tôi hỏi khắp, nhưng không ai nhìn thấy anh ta.

Anh không nghĩ là thật kỳ lạ sao họ gọi
đến đây để tìm người của chính họ sao?

Lúc ấy thì không.

 

Có phải đó là lần cuối cùng anh liên
lạc với trại đó không?

Để tôi xem.

 

Tần số của họ là gì?

 

11553.

 

Delta-Một Một, Nam Cực, đây là
Cảnh Sát Trưởng Hoa Kỳ Carrie Stetko, hết.

 

Delta-Một Một, Nam Cực, đây là
Cảnh Sát Trưởng Hoa Kỳ Carrie Stetko.

Nghe rõ không? Hết.

 

Cho tôi xem ghi chép.

Carrie Stetko, xin gọi Comm tại 282.

 

- Stetko.
- CST, Jamie đây.

Có người đang chờ máy từ Vostok.

Anh ta không chịu nói tên.
Anh ta nói anh ta cần nói chuyện với chị.

Vostok à? Được, nối máy cho anh ta đi.

Nối rồi đấy.

CST Stetko đây. Ai thế?

John Mooney đây, CST.

Chuyện gì xảy ra ở ngoài đó vậy, Mooney?

Cô đã biết tôi là ai?

 

- Vào đi rồi chúng ta nói chuyện.
- Không.

 

Tôi không thể vào đó được.
Cô phải đến Vostok.

 

Chỉ mình cô thôi.

- Tại sao tôi lại muốn đến Vostok nhỉ?
- Cứ đến Vostok, làm ơn đi.

Này, tôi có ý này hay hơn.
Tôi sẽ gửi một máy bay đến đón anh đến đây.

Chỉ cần đến Vostok
và cô sẽ hiểu mọi thứ.

 

Rhonda,
chúng ta có tình hình mới.

Cơn bão đang tiến tới rất nhanh,
sớm hơn dự kiến 10 giờ.

 

Bay tám chuyến à?

Xin lỗi các anh. Chúng ta cần phải tận
dụng càng nhiều máy bay càng tốt.

Cái gì thế này, Phi Công Xuất Sắc chăng?

 

Làm sao mà tôi có thể bay liền 8
chuyến với chỉ ba giờ được ngủ?

Cũng giống như mọi người khác sẽ làm thôi:
suýt soát như vậy.

 

- Rhonda, tôi cần máy bay đi Vostok.
- Không may rồi. Tất cả máy bay của tôi đều bận cả.

Việc rút quân hoàn toàn rối tung
vì cái đợt thời tiết này.

Tôi cần Delfy.

 

Rhonda, tôi không xin đâu.

 

Nghe đây mọi người.

Cơn bão dự kiến theo tính toán
sẽ đến sớm hơn 10 tiếng.

Vì vậy thời gian di tản phải
rút ngắn lại.

Tất cả nhân viên phải sẵn sàng bay...

...10 giờ sớm hơn thời gian lên tàu cũ.
- Sao cô không đi ngủ đi?

Cô đáng được vậy.

 

Ngày hôm nay là của cô đấy.

 

Jack!

 

Jack!

 

Thông báo toàn trạm:

Tất cả các trưởng nhóm
đến họp lúc 19 giờ...

...để bàn kế hoạch di tản mới.
Cuộc họp này là bắt buộc.

Whoa, đang có chuyện gì vậy?

Tôi đang ở trong phòng làm việc của McGuire.
Một người trong nhóm bị mất tích của Weiss gọi.

- Người nào?
- Mooney.

Vâng, tôi có nghe về anh ta.

 

Anh ta đang ở Vostok,
căn cứ cũ của người Nga.

 

Tôi nghĩ họ đã đi tránh
đông rồi.

Theo chỗ tôi biết thì đúng thế thật.
Vì nếu không thì anh ta đâu có được dùng điện thoại.

Ai sẽ chở cô đi?

Delfy. Tôi sẽ ổn thôi.

Cô sẽ ổn hay cô đang ổn?

 

Cô đang có cái vẻ giống như hôm
đầu tiên cô bước vào văn phòng tôi.

Không đúng đâu. Nước da tôi rám nắng hơn.

Carrie, Delfy đây. Cô có ở đó không?

 

- Nói đi.
- Nhiên liệu đã đầy và trời quang...

...nhiệt độ rất đẹp âm 10.
Cất cánh khi cô sẵn sàng.

Ngay bây giờ đây.

 

Ông biết tôi cảm thấy gì không?

 

Nãn lòng.

Tôi đã ở đây hai năm,
giải quyết toàn mấy vụ vụn vặt.

Không động não, đơn giản.
Không suy nghĩ, không vấn đề.

Đó là kế hoạch, và nó đã chạy tốt.

 

- Tôi nghĩ là tôi đã qua được chuyện đó.
- Miami.

Đúng. Từ khi tôi trông thấy xác của Weiss...

...giống như 85 độ
và độ ẩm 80 phần trăm.

Ờ, thời gian chẳng giúp được gì.

 

Đó là vì sao họ chế ra rượu Scotch.

- Bây giờ chỉ còn lại 56 giờ...
- Chúc cô có chuyến đi tốt đẹp.

...còn lại cho tất cả nhân viên sắp di tản.
- Cám ơn.

Hãy bảo đảm các bạn bắt đầu
công tác chuẩn bị đúng giờ.

 

TRẠM VOSTOK - Liên Bang Nga
78.28 độ Nam, 106.48 độ Đông // Nhiệt độ âm 65C

 

- Chúng ta cần phải trở về căn cứ.
- Còn phải kiểm tra một gian nhà nữa.

 

Tuyết bắt đầu rơi ngoài kia rồi.
Cô có chắc muốn làm việc này không?

Có chắc là anh muốn ở đó
khi tôi mở cánh cửa này không?

 

Mooney? Carrie Stetko đây.

 

Mooney?

 

Mooney?

 

Mooney?

 

Khỉ thật.

 

Aah!

 

Ooh!

 

Oh.

 

Sao cô không đi ngủ đi?
Cô đáng được thế.

 

Jack!

 

- Jack!
- Này, Carrie. Carrie, tôi đây mà.

 

Cô không sao rồi. Carrie, tôi đây.
Ổn rồi.

 

Hey, hey, Carrie. Hey, Carrie.

Tôi đây mà, Delfy đây.

 

Cô không sao rồi.

 

Cô không sao chứ? Cô tỉnh chưa?

 

Cô không sao rồi.

 

Tôi tìm thấy cô trong phòng chờ
gần như bất tỉnh. Tôi mang cô vào đây.

 

Cô đã mê đi từ lúc đó.

 

Mooney chết rồi.

 

Có một người đàn ông.
Hắn...hắn đã giết Mooney.

Và hắn còn cố giết tôi nữa.

 

Hắn vẫn còn ở đâu đây.

 

Cằm anh sao vậy?

 

Nó cứng hơn cái tay cô.

 

Có tệ lắm không?

 

Đủ tệ để cô không muốn xem.

 

Tôi cần phải ra lại ngoài đó.

 

Này. Đưa tay lên cho tôi thấy.

- Bật đèn lên.
- Được.

- Anh là ai?
- Từ từ. Tôi có giấy tờ đây.

Đèn ở đâu?

 

Đừng rọi đèn vào mặt tôi.

Robert Pryce phải không?

Tôi làm việc cho LHQ.
Cục Điều Tra Đặc Biệt.

Nghe rồi.

 

Tôi đến Nam Cực
để nói chuyện với cô về Weiss.

- Làm sao anh biết được về Weiss?
- FBI báo cho chúng tôi.

Chỉ huy căn cứ của cô, Murphy,
gọi điện báo.

Tôi được thả xuống đây
sau khi thời tiết tốt.

Tôi đã ở đây vài giờ rồi,
tôi nghĩ để cho hai người bên cô ngủ.

 

Phiền cô hạ khẩu súng đó xuống được không?

 

Không phiền cho tôi biết tại sao LHQ lại
quan tâm đến việc sát hại một nhà địa chất học chứ?

Đây không chỉ là một vụ giết người.

Đây là vụ giết người đầu tiên ở châu Nam Cực...

...và bây giờ đến vụ thứ hai. Tôi không cần
phải cho cô biết vụ này nhạy cảm như thế nào.

Chúng tôi không muốn việc này trở nên
một vấn đề quốc tế.

 

- Đúng.
- LHQ muốn chúng ta lờ đi...

...một ai đó theo dõi nó,
kiểm soát các thông tin.

- Và đó là anh sao?
- Chính là tôi.

 

Muộn rồi. Chúng ta nên đến Delta-Một Một
khi thời tiết vẫn còn tốt.

Khoan đã. Tôi không cần anh giúp.

Tôi có thể thấy là chúng ta có thể đi
từ một khởi đầu tốt ở đây.

Cô không muốn chia xẻ những thứ đồ chơi của mình.
Tôi có thể làm việc đó.

 

Như tôi có thể nói, tôi có quyền hạn
trưng dụng máy bay của cô...

...và cả phi công của cô nếu cần.

 

Ông ấy có thể đấy.

 

Tùy cô chọn lựa thôi.

 

Tôi đã phải vội vã bay đến Nam Cực.

 

Tôi đang ở McMurdo khi cuộc gọi đến.

Cô không nhìn lại gã
đã đuổi theo cô sao?

Có, cao trên 1 mét 8,
Mang trang bị ECW từ đầu tới chân.

Nghe có giống ai anh quen biết không?

 

Tôi đến đó sau cơn bão tuyết.

Thì anh nói thế.

 

Ôi.

 

Chưa thích nghi được.

 

Nếu anh đã ở McMurdo,
thì chắc là anh chưa ở đó lâu lắm.

 

Chúng ta sắp đến. Cài dây lại.

 

ASB, đây là November 178.

Tôi sắp đáp xuống trại Delta-Một Một với
CST Stetko và Đặc Vụ Robert Pryce.

Cập nhật thông tin cho tôi được không?

November 178, không có thay đổi
gì đáng kể ở hệ thời tiết đang đến.

Có gì mới tôi sẽ
cập nhật ngay cho anh.

 

Rõ, ASB.
Chúng tôi sẽ báo khi quay về.

 

- Cẩn thân coi chừng anh ta.
- Rõ.

 

Đây là bản đồ của vị trí làm việc của họ.

 

Họ chia ô để lục soát nó.

 

Có vẻ họ đã dừng lại ở ô 104.

Tôi chỉ mới đến đây
được vài tháng...

...nhưng dây cháy chậm và kíp nổ trở nên
phổ biến trong các trại nghiên cứu địa chất vậy?

Ở đây phải có đến 20kg chất nổ plastic.

 

Họ đã làm gì vậy?

Họ được giao nhiệm vụ tìm kiếm
thiên thạch trên mặt đất.

 

Chúng ta nên đi ra ngoài đó.

 

Anh có vẻ biết nhiều
về các chất nổ mạnh đấy Delfy.

Tôi đã học nhận ra chúng khá nhanh.

Ở Karbala?

Baghdad. Bay yểm trợ. Còn anh?

 

Một nơi nào đó cũng trong vùng, đúng vậy.

 

Anh bạn ơi, có vẻ như
mình vừa đổi một sa mạc để lấy một sa mạc khác.

 

Nhưng là một địa ngục lạnh lẽo hơn nhiều. .

 

Chúng ta đến đâu rồi?

- Chúng ta gần đến đó rồi.
- Tốt.

 

Làm thế nào mà một cựu binh lại lên tận đây
làm việc cho LHQ?

Đó là một vị trí chưa có người.

 

Vậy thì, làm thế nào mà một Cảnh Sát Trưởng như cô
sau cùng lại đến Nam Cực?

 

Vị trí chưa có người.

 

Đến nơi rồi.

 

Không có gì ở đây cả.

 

Hãy quay về đi. .

 

Cô có chắc đúng nơi này không?

Khu 104. Đây đúng là tọa độ đó.

Có lẽ cô ghi nhầm.

 

Có dấu vết hoạt động ở đây.

 

Họ đã đào xới ở đây.

Dường như họ đã rãi băng ra để
che dấu cái gì đó họ tìm thấy.

 

Cảnh Sát Trưởng!

Stetko!

 

- Stetko!
- CST!

 

- CST.
- Uhn.

 

Cô không sao chứ?

 

Cứ ngồi yên đó.

 

Tôi thấy trong xe có sợi thừng.

 

Nếu cô thấy đau cố gắng đừng cử động.

 

Coi chừng sợi dây.

 

Được rồi, tôi đang xuống đây.

 

Tôi đoán là họ đã thấy
cái mà họ tìm kiếm.

 

Chuyện quái gì đã xảy ra ở đây?

Anh có thấy chỗ máu đó sau lưng chúng ta không?

Có, có thấy.

 

Nó là một chiếc máy bay chở hàng.

 

Máy bay Mỹ à?

Không, tôi không nghĩ thế.
Nhưng dù gì thì nó đã cũ lắm rồi.

 

Anh nghĩ nó đã ở đây bao lâu rồi?

 

Vodka Nga.

Có thể là một chiếc Antonov An-12.
Loại này đã ngưng bay 50 năm rồi.

 

Ôi, Chúa ơi.

- Cái gì thế?
- Một xác chết.

 

Giống như anh ta bị bắn vào đầu.

 

Đây một cái nữa.

 

Chúng ta có một cái nữa đàng này.

 

- Tại sao một phi công lại ra sau này?
- Ai mà biết?

 

Chúng ta thật sự nên trở về thôi.

 

Stetko này.

 

Cái đó cắt nghĩa vì
sao họ rơi.

Họ đang bay.

Phi công chính ngồi tại ghế trong khi phi công phụ
ra sau để trấn áp các hành khách.

 

Anh ta chắc hẳn gây bất ngờ với
tên gác thứ nhất, nhưng đã bỏ sót những tên kia.

 

Và những tên gác bắn trả vào
phi công phụ. Bang, bang.

 

Những tên gác và phi công phụ bắn lẫn nhau,
và phi công chính lãnh một viên đạn lạc.

 

Băng đá đã nuốt chửng họ, Chúa ơi.

 

Pryce đâu?

 

Anh tìm thấy gì vậy?

 

Không có gì cả. Chúng ta quá muộn rồi.

 

Cẩn thận.

 

Chúa ơi. Trông như dấu máu mới.

 

Hẳn là máu của Weiss.

 

Weiss bị thương ở chân.

 

Anh ta chắc đã bị khi
đang tìm cách mở hòm này.

 

Dù cái gì trong đó thì
nó cũng là cái mà họ săn tìm.

 

Đó là máu của anh ta trên miệng hầm.

Anh ta để lại một vệt khi họ kéo anh ta ra.

 

Đúng.

 

Anh không ngạc nhiên gì về những chuyện này.

 

Anh đã biết nó ở đây.

 

Nói với tôi đi, Pryce.

 

Hai ngày trước...

 

...một ai đó ở đây liên lạc
với một tay buôn vũ khí đang bị theo dõi.

 

Hắn ta đang tìm cách bán sáu cái thùng
thu được từ một chiếc máy bay vận tải cũ của Liên Xô.

- Thùng chứa gì?
- Chúng tôi không rõ.

Vào những năm 50,
người Liên Xô khai mỏ ở đây...

...tìm nguyên liệu dùng cho
chương trình hạt nhân của họ.

Nếu đó là cái mà các nhà địa chất tìm thấy
trong chiếc hòm này...

...và nó mà tìm đường ra được
thị trường tự do...

- Tại sao anh không nói gì với tôi về chuyện này trước?
- Tôi không chắc ...

...liệu các vụ giết người của cô và mấy cái hòm
của tôi có liên quan hay không.

Ồ, chúng có liên quan đấy.

 

Nghe gì không?

 

Chúng ta sẽ hết không khí rất
lâu trước khi có ai đó tìm thấy chúng ta.

Đúng, đó là nếu
chúng ta không chết cóng trước.

 

Có gì không?

 

Không.

 

Hay lắm.

 

Có vẻ như chúng ta sẽ phải tự
đào đường ra khỏi đây.

 

Bằng gì?
Lớp băng đó phải dầy đến 6 mét.

 

Chỉ cần cố giữ tinh thần.

 

Không ai biết chúng ta ở dưới này.

 

Đúng. Cám ơn đã nhắc nhở.

 

Đừng làm chúng như thế nữa nhé.

 

Hãy hy vọng Đại Úy Hoa Kỳ ở đàng kia
có một kế hoạch.

 

Dưỡng khí dự phòng trống rỗng,
chắc bị hỏng khi rơi xuống.

Ồ, tuyệt quá.

 

- Này.
- Gì vậy?

Anh nghĩ khi anh chàng kia lên chiếc máy bay này,
anh ấy có bao giờ nghĩ mình sẽ kết thúc như vầy không?

 

- Ôi, Chúa ơi.
- Gì vậy?

 

Đó là nguyên nhân vì sao Weiss không
mang theo thiết bị ECW khi chúng ta tìm thấy anh ta.

Đó là vì sao không tìm thấy rìu băng
gần xác anh ta.

 

Khoan, khoan, khoan, tôi không theo kịp.

Con đường duy nhất vào ra Vostok
là bằng máy bay...

...nghĩa là kẻ sát nhân phải
có một chiếc.

Đó là vì sao mà Weiss tả tơi như thế.

Cô nghĩ đó là nguyên nhân mà
anh ấy lại ở Harworth Mesa?

Đúng, tôi nghĩ ai đó đã giết anh ta
và thả anh ta ra khỏi máy bay.

 

Phát hiện nhỏ này không tình cờ
kèm theo một kế hoạch thoát thân đấy chứ?

 

Chúng ta tàn đời rồi.

 

Nghe này Delfy, tôi đang suy nghĩ.
Máy bay này có cửa thoát hiểm khi ở dưới nước không?

Có, nó thường ở trên trần,
phòng trường hợp đáp xuống biển.

 

Đây.

 

Bu-lông nổ.

 

Chúng ta cho nổ nắp đậy,
chúng ta đục một lỗ xuyên qua băng.

 

Ở góc này, mặt đất không thể
dày hơn 3 mét trên đầu chúng ta.

Không, không, không. Whoa,
anh đòi hỏi quá nhiều ở mấy cái bu-lông 60 tuổi.

Nếu lớp băng quá dày,
vụ nổ sẽ dội lại lên chính chúng ta.

Chúng ta có thể tự làm nổ tung mình, chết ngạt,
hay chết cóng. Anh chọn lựa đi.

 

Làm đi.

 

Chúng ta cần nguồn điện.

Đây, có thể còn đủ điện
trong bình ắc quy SAT.

Oh, hay lắm.

Nào nào, lạnh quá.

 

Các bạn chắc phải tìm chỗ nấp đi.

 

Nổ này.

 

Ồ, đẹp quá.

Bây giờ hãy chất đống mấy tấm này lên
và ra khỏi chỗ chết tiệt này.

 

Carrie! Delfy! Đi nào!

 

Ừ, hãy hy vọng
chúng ta còn đủ điện để khởi động nó.

 

Nào.

 

Oh, chết tiệt. Được rồi, được rồi.
Để nó yên đó một lát.

 

Ôi, đừng.
Nó sẽ làm hạ nhiệt độ bên trong của anh đấy.

 

Được. Cho tôi một chút.

 

Đúng như những gì tôi đã nghĩ.
Đúng như những gì tôi đã nghĩ.

 

Điên khùng thật.

 

Tôi hiểu là một nhóm người Nga thời Chiến Tranh lạnh
đã thanh toán nhau vì cái hộp đó...

...nhưng làm thế nào mà ba ông Tiến Sĩ
lại dính vào một chuyện như thế?

Ở ngay nơi này. Thử lại đi.

 

Cố lên, em bé.

 

Giỏi.

 

Chú ý, máy bay vận tải...

...sẽ đến lúc 9 giờ 00 để đón tất cả
những ai không ở lại căn cứ qua mùa đông.

Công tác chuẩn bị phải hoàn tất hai giờ
trước khi khởi hành.

Tất cả dụng cụ, thiết bị...

- Cô phải đi khám cái tay đi.
- Tôi sẽ đi.

Nếu không làm đúng như thế sẽ dẫn đến việc...

 

Tôi sẽ báo về văn phòng của tôi
và báo với họ điều chúng ta tìm thấy.

 

Sao anh không nghe lời tôi, Bill.

Xem, tôi đã có hai cái xác
ở đây rồi...

...và có Chúa mới biết cái gì
đã bị đánh cắp từ chiếc máy bay Nga.

Tôi biết, tình hình thật xấu.

Tôi muốn di tản toàn căn cứ. Không ai ở lại qua đông.

Di tản toàn căn cứ sao?
Tôi không chắc chúng ta có thể làm vậy.

- Tôi phải gọi anh lại.
- Anh sẽ đưa hết mọi người ra khỏi đây à?

Tôi không thể liều để
người của tôi lại mắc kẹt ở đây...

...với gã này quanh quẩn đâu đây.
- Anh không tin là tôi có thể làm được việc của mình à?

Tôi không nói thế.

 

Có tin gì về Rubin không?

Không, nhưng chúng tôi đã thông báo
nhận diện anh ta cho tất cả các căn cứ.

Tốt, cám ơn.

 

Carrie.

Tất cả nhân viên, xin chú ý:

Trưởng trạm vừa báo tôi về
một thay đổi trong kế hoạch.

Vì các việc mới xảy đến,
căn cứ sẽ đóng cửa...

...trong suốt mùa đông.

 

Bao gồm tất cả các nhóm
khoa học quốc tế.

Tôi lập lại, đây là bắt buộc...

 

Yêu cầu tất cả phải lên máy bay.

Quỉ quái gì vậy?

- Không ai được ở lại qua đông.
- Carrie.

 

Không phải là cô không đủ năng lực
để giải quyết vụ này.

- Tôi chỉ muốn người của tôi được an toàn thôi.
- Sam, khi tôi xem xét xác của Weiss...

...phần lõi của nó vẫn chưa đông cứng...

...vậy là xác anh ta chỉ mới ở
Haworth Mesa nhiều nhất là một ngày.

- Thì sao?
- Tôi đang tìm xem nhật ký bay...

...để xem phi công nào đang bay vài giờ
trước khi anh ta được tìm thấy. Và đây là cái tôi có.

 

Thật vô lý.

 

Sam, xác của Weiss bị vứt
ra từ một chiếc máy bay.

Kẻ nào đã lái máy bay đó đang cố
xóa dấu vết. Tôi cần phải nói chuyện với các phi công.

Kìa, họ đang ở ngoài kia lo di tản các trại.
Chưa tới 20 giờ nữa chúng ta sẽ khởi hành.

Khỉ thật.

Tay cô bị sao vậy?

Tôi đánh mất găng tay.

Này, tôi sẽ ở trên kênh sáu.
Gọi cho tôi khi các phi công trở về.

- Lo cho cái tay đi nhé, được không?
- Xin báo cáo bất cứ liên lạc nào với...

Giữ an toàn cho những con người này
là nhiệm vụ của tôi.

 

Chúng tôi cần tìm anh ta để thẩm vấn về
các liên quan đến vụ việc gần đây...

...và anh ta được xem là nguy hiểm.

Tôi lập lại, xin báo cáo với trưởng trạm nếu có ai
trông thấy Michael Rubin.

 

Lần cuối cùng cô đi ngủ là khi nào?

 

Oh, tôi cũng không nhớ.

 

Oh, Chúa ơi.

 

Cô cảm thấy gì không?

- Trình diện tại văn phòng trưởng trạm...
- Không.

...để làm thủ tục sau cùng...

Bây giờ thì sao?

 

Không có gì à?

 

Tôi sẽ phải cắt bỏ
mấy ngón tay này.

- Không. Không đời nào.
- Chúng nó chết rồi, Carre ạ.

 

Nếu tôi không làm ngay,
nhiễm trùng sẽ ăn sâu vào trong.

 

Cô sẽ mất cả bàn tay đấy.

 

Xin lỗi, bé.

 

Tôi vô cùng xin lỗi.

 

Thật mỉa mai. Những ngày cuối của chúng ta ở đây...

 

...và công việc của cả hai chúng ta
trở nên phức tạp đến vậy.

 

Tôi cho là tôi sẽ hâm nóng lại tay nghề
của ông khi ông về nhà.

 

Cô ổn chứ?

 

Ông sẽ hành nghề trở lại
ở Chicago chứ?

 

Tôi chỉ muốn về và
tập trung vào cháu gái tôi.

 

Ở đây lâu quá không nhìn thấy trẻ con.
Ta sẽ quên chúng trông ra sao.

 

Và cả chó nữa.

 

Cây cối.

 

Tuy vậy, vẫn có điều sẽ làm tôi nhớ.

 

Như gì? Độ ẩm zero?
Màu xám?

 

Winter '06, giải vô địch ném phi tiêu.

 

Chúng ta đã đánh bại Na Uy.

Ừ, đúng rồi.

 

Hai mùa đông cùng nhau rồi, Bs.

 

Không phải lúc nào cũng xấu.

 

Không phải lúc nào cũng xấu.

 

Cô không sao chứ?

 

Giỏi lắm, bé con.

 

Được một nửa rồi.

 

Ba mươi hai. Tâm bão đi xuống...

Tâm đi xuống...

 

Mười sáu, 16...

 

Tầng mây che phủ hiện nay độ cao 3000 mét.

 

Trạm Nam Cực, chú ý:

Cơn bão hiện nay chỉ cách trạm
khoảng 800 km.

Xin bắt đầu
tiến hành dọn dẹp đường băng...

...để đón các
máy bay vận tải sắp đến.

Các đội bay xin vui lòng
dọn trống đường băng

Mẹ kiếp. Chó thật Aah! Aah.

 

...trong năm giờ tới.

 

Bây giờ thì không.

 

- Tất cả nhân viên, chú ý:
- Tôi ghé qua bệnh xá.

 

Bs bảo tôi.

 

Cô cảnh sát trưởng cứng rắn hả?

 

Tôi không biết.
Cô cũng đã khá là cứng rắn với tôi.

 

Lúc đó tôi cần biết liệu có thể tin anh không.

 

Chức vụ không làm được việc hả?

 

Chức vụ chỉ là chức vụ.

 

Chuyện gì xảy ra với cô vậy, Carrie?

 

Tại sao cô lại ở đây, tôi hỏi thật?

 

Đã có một vụ án
tôi cùng làm với đồng sự của tôi.

 

Buôn lậu ma túy.

Sau nhiều tháng theo dõi,
sau cùng chúng tôi tóm được một tên.

Hôm nay tất cả là nhờ cô.

Sao cô không ngủ một chút?
Cô xứng đáng được vậy.

Lúc đó tôi cảm thấy rất vui.

 

Khi thức giấc, tôi có cảm giác bất an.

 

Xin lỗi, chúng tôi làm cô tỉnh giấc.

 

Không đâu, nóng quá không ngủ được thôi.

Nhưng mọi việc có vẻ ổn.

- Cô thay tôi nhé?
- Được, đợi tôi một chút.

 

Jack?

Ý nghĩ đầu tiên của tôi là về người đồng sự.
Anh ta có bị thương không?

 

Khẩn cấp,
tù nhân đang trốn thoát.

Hắn đã bỏ chạy khỏi chúng tôi.
Đồng sự của tôi bị đánh. Xin lặp lại...

 

Đột nhiên tôi thấy mình như đang gặp ác mộng.

 

Thằng chó.

 

Ăn bao nhiêu tiền để thả hắn vậy?

- Carrie.
- Để hắn giết tôi?

 

Bao nhiêu hả?

 

Nhiều lắm.

 

Thôi được.

 

Tôi biết thế này là bậy.

Nhưng xin hãy nghe tôi.

Làm ơn đi.

 

Carrie.

 

Tôi đã giết hắn.

 

Hắn đâu cho cô chọn lựa.

 

Không.

Những điều làm tôi không thể chối
cãi là rằng...

...Jack đã làm thế
mà tôi không hề hay biết.

 

Và nếu tôi đã bỏ qua chuyện đó,
có lẽ chỉ bởi vì tôi bất tài.

 

Từ những gì tôi đã thấy,
thì cô không bỏ qua chuyện gì cả.

 

Và nếu cô đã tính bỏ cuộc...

...thì cô đã nộp lại huy hiệu lâu lắm rồi,
nhưng cô đã không làm thế.

Vậy nên cô đến đây
vị trí CST cực khổ nhất hành tinh...

...để làm gì?

 

Tự trừng phạt mình.

 

Được, cô đã làm thế rồi đấy thôi.

 

Nhưng cô giỏi hơn thế này,
và tôi nghĩ cô cũng biết thế.

 

Để tôi giúp cho.

 

Carrie, cô nghe không?

 

- Có.
- Rubin vừa mới được phát hiện trong căn cứ.

- Ở đâu?
- Anh ta vừa mới ra khỏi Tòa Nhà Khoa Học.

Hay lắm.

 

Tin mới cập nhật cho thấy...

...đây là cơn bão Cấp 4.
- Tôi ở ngay sau lưng đây.

Tôi đã được thông báo có những nhân viên
đang khóa cửa trạm làm việc của họ.

 

Các bạn chỉ có ba giờ để hoàn tất mọi
việc và đóng cửa nghỉ đông trạm khoa học.

Lập lại, các bạn có ba giờ. Chúng tôi sẽ đóng
cửa sớm, vì vậy xin nhanh tay lên.

 

Rubin?

 

Ngoài đó xảy ra chuyện gì?

 

Tôi biết về chiếc máy bay.

 

Rubin, không sao đâu.

Nói với tôi đi.

 

Chúng tôi đang ra ngoài tìm mẫu thiên thạch.

 

Trong nhiều tuần chúng tôi không tìm thấy gì.

Và rồi, sóng ra-đa nhảy loạn xạ.
Chúng tôi đụng phải vật gì rất lớn.

 

Chúng tôi tranh cãi đó có thể là gì.

Chúng tôi quay về căn cứ
để báo cáo những gì mình tìm thấy.

Lúc đó chúng tôi nghe thấy chuyện
về chiếc máy bay Nga mất tích.

 

Thay vì nộp báo cáo,
chúng tôi lại trở lại chỗ đó.

Chúng tôi phá đường qua lớp băng
và tìm thấy chiếc máy bay...

 

...với cái thùng khốn kiếp đó.

 

- Aah!
- Weiss bị thương ở chân khi đang cố phá nó.

 

Anh ấy bị mất máu nhiều.

Chúng tôi cố gắng cầm máu.

Chúng tôi sợ phải di chuyển anh ấy,
vì vậy tôi gọi điện nhờ giúp đỡ.

 

Kế hoạch là anh ấy sẽ gọi lại cho chúng tôi
khi anh tới Cực để cho biết là anh ấy đã an toàn.

 

Mooney đã nói đúng.

- Anh ấy nói chúng tôi không thể tin hắn.
- Tin ai? Kẻ nào theo đuổi anh?

 

Carrie?

 

Chận anh ta lại! Ai đó chận anh ta lại!

 

Xin để tôi giúp anh, Rubin.

 

Rubin, mở cửa ra nào.

 

Mở cửa ra đi. Rubin.

 

Cứu tôi với!

Chờ đã. Chờ đã. Cứu tôi với!

 

Cứu tôi! Cứu tôi với!

 

Cứu tôi!

 

Carrie. Được rồi, cô tóm được hắn rồi.
Cô tóm được rồi.

 

Tôi đã nói với cô rồi.
Tên tôi là Russell Haden.

 

Tôi là người Úc.

Và tôi yêu cầu nói chuyện
với lãnh sự của tôi.

 

- Hắn có nói gì thêm không?
- Cùng một điệp khúc.

 

Đối với một gã đã phạm tội
giết người đến ba lần...

...tôi nghĩ anh sẽ vui lòng
giúp chúng tôi giải quyết vụ này.

Anh đã tìm thấy gì trong chiếc máy bay đó?

Này Cảnh sát trưởng.

 

Còn nợ tôi một lần lột trần để lục soát nhớ không?

 

Tôi cho là bây giờ cô đã bị mất đi một vài
phần nên làm việc ấy tốt lắm đấy.

Pryce.

Xin chú ý, tất cả nhân viên căn cứ:

Tin tốt đây,
Một máy bay vận tải vừa hạ cánh.

Này, này, này! Thằng khốn.
Cất cái tay khốn kiếp của mày khỏi người tao.

- Ăn nói bẩn quá, anh bạn.
- Tao không phải là bạn của mày, hiểu chứ?

 

Tên tao là Russell Haden.
Tao là công dân Úc.

 

Cho mày mất vài phần thử
xem mày đẹp trai cỡ nào.

Được rồi, được rồi, được rồi!

 

Chúng tao biết mày đã bay đến 104
để giúp Weiss.

Mày đã làm gì với mấy cái hộp đó hả?

Mày dấu chúng ở đâu?

Chúng ở tron đồ đạc của tao.
Tao dấu chúng trong đồ đạc của tao.

 

Đồ chó cái điên.

 

Hãy nhốt hắn lại
cho đến khi đưa hắn lên máy bay.

 

Nào! Tiến lên, tiến lên nào!

Đi đi các bạn. Lên đi!

- Được rồi.
- Mọi người chú ý...

Rồi, được rồi!

 

- Thằng khốn.
- Câm họng.

Bão đến nơi rồi. Chúng ta phải đi thôi.

Nhưng chúng ta không thể đi
mà không có mấy cái hộp đó.

- Mười lăm phút. Tôi chỉ có thể đợi chừng đó.
- Tôi sẽ làm được.

Tôi sẽ đi xem có cái túi nào của hắn
được đưa lên máy bay chưa.

Sam.

 

Cám ơn.

 

Gặp lại cô trên máy bay.

 

Tất cả cửa ngoài sẽ được
khóa theo quy trình nghỉ đông.

Khi đã rời đi, các bạn không thể vào
lại trạm.

Một cơn bão Cấp 5 sắp đánh vào chúng ta.
Vì vậy xin mọi người hãy nhanh chân lên.

 

Oh, Mày đùa tao à. Khốn kiếp.

 

Ôi, Chúa ơi.

 

Delfy.

 

Whoa!

Tôi đây mà.

 

Tôi đi tìm Bs.
Tôi không tìm thấy ông ấy.

 

Carrie.

 

Được rồi.

 

Chúng tôi cần anh trong Trung Tâm Chỉ Huy.
Delfy bị thương nặng.

- Chuyện gì vậy?
- Anh ta bị đâm.

Đến ngay.

 

Có chuyện quái gì vậy?

 

- Haden thoát rồi.
- Cái gì?

Đúng. Bằng cách nào đó, hắn đã trốn thoát.

 

Carrie, tránh ra nào.

Carrie, cô đang ở đâu vậy?
Bs đâu?

- Ông ấy đang ở chỗ chúng tôi. Chúng tôi vẫn còn ở bên trong.
- Các bạn phải đi thôi. Căn cứ sắp đóng cửa.

Không thể được. Haden đã thoát ra.
Hắn đã cố giết Delfy.

Trời đất.

Này, chúng tôi sẽ không thể ra được
máy bay đâu.

Carrie, nghe lời tôi đi. Nếu
chúng tôi ra đi, các bạn sẽ kẹt ở đây suốt mùa đông.

 

Chúng tôi biết.

 

Chúc may mắn. Bảo trọng nhé.

Được rồi. Chúng ta phải đưa
anh ấy đến bệnh xá. Giúp tôi với.

 

Lệnh di tản toàn trạm đang hiệu lực.

Lặp lại, trạm đang đóng cửa
khẩn cấp.

 

Haden đã lấy chìa khóa máy bay của hắn.
Hắn sẽ cố bay trong cơn bão.

 

Hắn đi rồi!

 

Hắn đang quay trở vào. Hắn sẽ khóa cửa nhốt chúng ta ở ngoài.

 

Tôi sẽ kiểm tra phòng Điều hành.
Anh kiểm tra Nhà D.

Cẩn thận đấy.

 

Bác sĩ.

Bs!

 

Ôi!

 

Cô đang làm gì thế?

 

Xem bên trong có gì.
Anh không muốn biết sao?

 

Không, nếu có phóng xạ thì không.

 

Anh không nghĩ là người Liên Xô
hẳn phải ghi dấu hiệu gì đó nếu ...

...nó có phóng xạ?

 

Hẳn rồi.
Dấu hiệu sẽ ở trên nắp.

 

Nhưng liệu có đáng để liều không?

 

Cái quái gì?

 

Trừ phi Haden
đang buôn lậu kẹo dẻo nhiễm xạ...

...thì hắn ta có đồng bọn.

- Đúng.
- Ai?

 

Hắn chắc hẳn đã ra đi trên chuyến bay đó rồi.

 

Đúng, hẳn vậy.

 

Vị táo chua.

 

Sam, nó chắc hẳn ở trên máy bay vận tải.

Tôi không biết phải nói sao với cô.

- Chúng tôi đã lục soát mọi thứ.
- Anh đã khám xét mọi hành khách chưa?

Rồi. Chúng tôi không tìm thấy gì cả.

Chắc nó được dấu ở căn cứ.

Anh có chắc là tất cả những thứ ghi trên vận đơn...

...đều được chuyển lên máy bay?
- Không, tôi không chắc. Lúc đó vội quá.

- Anh có tờ vận đơn không?
- Tôi có thể lấy nó.

Được, fax nó cho tôi đi Sam. Làm ngay nhé.

 

Anh ấy nói gì?

 

Họ đang lục soát mọi thứ.
Anh ấy sẽ gọi tôi khi họ làm xong.

 

Cô hẳn phải gần kiệt sức rồi hả?

Ờ, tôi sẽ đi dọn dẹp.

 

Nào, Sam.

 

Hai năm mươi tám qua
260 Tòa Nhà Khoa Học.

 

Đó là một vết thương còn mới.

 

- Chắc hẳn ai đó đã chữa cho anh ta ngay tại chỗ.
- Đúng.

Và họ đang rất vội.

 

Cô nói đi, tôi sẽ bỏ các xác vào bao,
đưa nó lên máy bay về McMurdo.

Cứ để họ giải quyết. Chẳng quan trọng gì.

 

Chúng nó là kim cương.

 

Tinh khiết nhất, giá trị nhất.

Chúng trông cũng thường thôi khi chưa được cắt.

 

Ông không hề có cháu gái.

 

Đúng không?

 

Tôi không có gì cả.

 

Mười hai năm ở miền Tây bắc,
20 năm làm bác sĩ tư...

...và tôi đang làm quái quỉ gì bây giờ?
Tôi đang ở đây chữa trị ...

 

...chứng tê cóng, say rượu, bất cứ thứ gì.

 

Những viên kim cương kia nằm dưới băng
50 năm. Ai sẽ nhớ chúng?

Đó là cơ hội để tôi lấy lại
một phần mà họ đã lấy của tôi.

Lấy của ông?

 

Thế những gì mà ông đã lấy từ họ thì sao?

 

Từ tôi?

 

Chúng ta đã từng là bạn.

 

Tay cô sao rồi?

 

Đau lắm.

 

Đúng, sẽ đau một thời gian.

 

Và mặc dầu chúng không còn nữa,
cô vẫn sẽ cảm thấy như chúng vẫn ở đó.

Tôi phải giao nộp ông, Bs.

 

Vâng, tôi biết điều đó.

 

Tôi đã không cố ý làm hại ai cả.

Nhưng Haden quá tham lam.

Khốn thật, cả bọn chúng tôi đều vậy cả.

 

Núi aurora australis
đặc biệt là đẹp vào mùa này.

 

Cô chưa ngắm nó hả?

 

Chưa.

 

Tôi muốn được nhìn nó một lần cuối.

 

Được.

 

Cô cũng nên tự xem
nó một lần.

 

Một quang cảnh tuyệt vời.

 

6 tháng sau.

 

Tôi xin rút lại đơn xin từ nhiệm Cảnh Sát Trưởng.
Xin xem thông báo này như yêu cầu...

...xin được thuyên chuyển
đến nhiệm sở khác. Một nơi ấm áp hơn.

 

Đó.

 

Tôi cảm thấy thế nào cũng còn sót lại.

Tôi bảo đảm anh không tách mấy cái cột đó.
Buồn ghê. Thật là ngượng đấy.

- Anh ấy đã qua được một trăm chưa?
- Cứ xem thì biết.

 

Oh, buồn thật.

 

- Tôi làm cô sợ hả?
- Oh, vâng.

- Cô đi đâu vậy?
- Tôi đi lòng vòng một chút.

 

Phụ đề Việt ngữ: NKT dịch, 01/2020